Tôi và chồng bước vào hôn nhân trong hoàn cảnh đầy khó khăn. Gia đình tôi nghèo khó, không thể chuẩn bị của hồi môn cho tôi. Về phía nhà chồng, họ cũng thẳng thắn cho biết, không dư dả gì và nếu muốn cưới, hai đứa phải tự lo liệu mọi thứ.
Thời gian đầu sau khi cưới, cuộc sống của chúng tôi khá ổn. Anh đưa tiền lương cho tôi quản lý, sẵn sàng nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Đối với tôi, những điều đó quan trọng hơn tiền bạc.
Thế nhưng, dần dần tôi nhận ra, anh không tốt như tôi nghĩ. Lúc mới cưới, anh đưa tôi 15 triệu đồng tiền lương mỗi tháng. Nhưng sau đó, tôi phát hiện đó không phải toàn bộ số tiền anh kiếm được. Anh không hề nói với tôi về những lần tăng lương hay khoản thưởng cuối năm, mà giấu tôi để gửi cho em trai của mình.
Chồng lén trợ cấp cho em trai trong suốt nhiều năm mà không hỏi ý kiến tôi (Ảnh minh họa: The Sun).
Khi em trai còn học đại học, tôi bỏ qua chuyện chồng mình gửi tiền trợ cấp cho em. Nhưng sau này, khi cậu ấy lấy vợ và bắt đầu khởi nghiệp, chồng tôi vẫn tiếp tục hỗ trợ tài chính mà không hỏi ý kiến tôi.
Trong khi đó, chúng tôi vẫn phải thuê nhà và nuôi con gái nhỏ. Tôi thắt lưng buộc bụng, tính toán chi ly từng đồng, 789bet Win - Cổng game đẳng cấp còn chồng tôi thì hào phóng với người nhà. Tôi không chịu nổi và đã cãi nhau với anh nhiều lần.
Nhưng chồng không cho rằng mình sai. Anh luôn miệng nói rằng, Dagaviet - Phần mềm Học Tiếng Việt Đỉnh Cao anh làm vậy vì trách nhiệm của anh cả phải giúp đỡ các em. Tôi đã phân tích với chồng về thực tế cuộc sống khó khăn của gia đình, Vip Casino Games - Trải Nghiệm Sòng Bạc Hạng Sang nhưng anh không hề quan tâm. Trong khi bạn bè đồng nghiệp đã mua được nhà, có xe, gia đình tôi chẳng có gì ngoài những khoản chi tiêu tằn tiện.
Chúng tôi cãi nhau rất nhiều. Nhưng mỗi lần tôi muốn nói chuyện thẳng thắn, anh lại im lặng hoặc tỏ ra lạnh nhạt. Có lúc, tôi cảm thấy mình chỉ đang độc thoại, còn anh phớt lờ mọi chuyện.
Năm ngoái,tải gamvip 88vin cổng game quốc tế gia đình tôi may mắn được phân chia căn nhà mới sau khi khu nhà cũ bị giải tỏa. Bố mẹ tôi quyết định để tôi sở hữu căn nhà đó như một sự bù đắp vì ngày cưới không có của hồi môn.
Tôi đã làm thêm nhiều việc để tiết kiệm tiền sửa sang căn nhà. Sau nửa năm, gia đình chúng tôi dọn vào ở. Tuy nhiên, điều tôi không ngờ đến là ngay ngày hôm sau, chồng tôi đón cả bố mẹ chồng và gia đình em trai đến ở chung.
Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra cho đến khi chồng tôi nói: "Bố mẹ anh đã vất vả cả đời nuôi nấng anh. Giờ bố mẹ lớn tuổi rồi nên mình phải lo cho họ. Từ nay, bố mẹ sẽ sống ở đây".
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh tiếp lời: "Còn gia đình em trai đang thuê nhà tốn kém quá. Nhà mình có 3 phòng, vậy tại sao không ở chung? Bố mẹ một phòng, em trai và vợ con một phòng, gia đình mình một phòng. Coi như tiết kiệm chi phí".
Nghe chồng nói, đầu tôi như muốn nổ tung. Đây là căn nhà bố mẹ tôi để lại cho tôi, vậy mà anh ngang nhiên đón cả nhà anh đến mà không hỏi ý kiến tôi. Tôi kiên quyết phản đối.
Mẹ chồng tôi tỏ ra rất bất bình, còn trợn mắt trách tôi: "Chúng ta là người một nhà, phải biết đùm bọc lẫn nhau. Sao con ích kỷ thế?".
Em dâu tôi cũng nói xen vào: "Anh ơi, nếu chị dâu không chào đón chúng em thì anh nên suy nghĩ lại xem ai mới là người nắm quyền trong gia đình này".
Nghe thế, chồng tôi lập tức đứng về phía họ. Anh khẳng định: "Anh mới là người quyết định trong nhà này. Từ nay, họ sẽ sống ở đây".
Tôi không thể chịu nổi nữa. Tôi gọi điện cho gia đình mình và họ đến ngay. Mọi chuyện căng thẳng đến mức chồng tôi dọa ly hôn nếu tôi không chấp nhận để gia đình anh sống chung.
Trước đây, tôi đã nhiều lần nhẫn nhịn vì con gái. Nhưng lần này, tôi không thể. Nếu tôi tiếp tục im lặng, họ sẽ ức hiếp tôi. Tôi tuyên bố muốn ly hôn.
Chồng tôi tái mặt, nhưng vẫn cố dùng con gái để ép tôi: "Cô muốn ly hôn cũng được, nhưng con gái sẽ ở lại với tôi. Cô không được phép quay lại gặp con".
Tôi cười nhạt. Anh nghĩ tôi sẽ vì con mà lùi bước, nhưng anh đã nhầm. Tôi quyết định sống vì bản thân mình trước. Con gái tôi rất đáng thương. Nhưng tôi tin rằng, nếu tôi sống tốt, tôi cũng có thể mang lại hạnh phúc cho con mình.
Cuối cùng, tôi rời đi và dẫn theo con gái. Tôi không cần cuộc hôn nhân mà tôi phải chịu đựng, hy sinh mà không nhận lại được sự tôn trọng. Cuộc đời tôi từ nay sẽ do chính tôi quyết định.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.